Có hai người thanh niên cùng đi tim việc, một là người Anh, một là người Do Thái.
Có một đồng xu rơi trên đường, chàng thanh niên người Anh đi qua không thèm để ý đi qua luôn, chàng thanh niên người Do Thái lại rất hoan hỉ nhặt đồng xu lên.
Chàng người Anh nhìn người Do Thái kia với con mắt khinh miệt: “Một đồng xu mà cũng nhặt, thật chẳng có tiền đồ gì cả”.
Chàng người Do Thái liền nói lại: “Món tiền ngay bên cạnh mà cũng để nó trôi đi thì mới là không có tiền đồ”.
Hai người cùng vào một công ty. Công tu rất nhỏ, làm việc thì mệt nhọc, tiền lương lại thấp, chàng trai ngươi Anh chẳng chút do dự liền đi luôn, còn người Do Thái kia lai vui vẻ nhận việc.
Hai năm sau, hai người ngẫu nhiên gặp nhau trên đường, chàng trai Do Thái giờ đã là ông chủ, còn chàn trai người Anh vẫn đang đi tìm việc.
Chàng trai người Anh không hiểu nổi liền hỏi: “Anh chẳng ra sao cả mà nào ngờ lại phát tài thế?”
Người Do Thái kia trả lời: “Bởi vì tôi không chê tiền như anh. Một đồng anh cũng không muốn thì làm sao có thể phát tái được?”
Chàng trai người Anh không phải là không muốn tiền mà vì trong mắt anh tai chỉ luôn ở phía trước anh ta, đó là tiền của ngày mai.
Lời Bình.
Không có số tiền nhỏ làm sao có số tiền lớn được. Bạn không quý trọng tiền thì tiền cũng không thể đến với bạn.
(Sự khác biệt của người Thành công và người Thất bại là người Thành công rất coi trọng những cái bé nhỏ, cái rất bình thương – “Hãy làm những việc nhỏ để trở thành phi thường”, “Lỗ nhỏ có thể làm đắm thuyền”. Còn người Thất bại thì nghĩ ngược lại – chỉ nghĩ đến viễn cảnh tương lai tốt đẹp mà đâu để ý “Đài cao chín tầng phải xây từ mặt đất”_Quốc Thiện (11/3/2011))
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Đăng nhận xét
Ý kiến của bạn: