Một kiểu địa ngục
Có
một người sau khi chết, trên đường đến điện Diêm La nhìn thấy một cung điện
vàng ngọc sáng rực. Người chủ cung điện giữ anh ta ở lại.
Người
này nói: “Trên thế gian cả một đời vất vả, bây giờ tôi chỉ muốn ăn, ngủ, tôi
ghét làm việc”.
Người
chủ cung điện trả lời: “Vậy thì trên thế gian chẳng có chỗ nào hợp với anh hơn ở
đây. Chỗ tôi sơn hào hải vị, anh muốn ăn gì thì ăn, không ai cấm; tôi có chiếc
giường thoải mái, anh muốn ngủ lúc nào thì ngủ, không ai đánh thức; hơn nữa,
tôi bảo đảm rằng anh không phải làm bất cứ thứ gì”.
Thế
là người ấy ở lại.
Từ
đó hàng ngày người ấy chỉ ăn lại ngủ, ngủ lại ăn, cảm thấy rất thoải mái. Dần dần,
anh ta cảm thấy buồn và trống trải, thế là anh gặp người chủ cung điện, trách mắng:
“Cứ ăn ngủ mãi thế này cũng thấy chán. Đầu tôi mụ mẫm hết rồi, tôi không còn hứng
thú với cuộc sống này nữa. Anh hãy tìm cho tôi một công việc”.
Chủ
cung điện nói: “Xin lỗi, chỗ chúng tôi từ xưa tới nay không có việc làm”.
Vài
tháng trôi qua, người này không nhịn được nữa, lại đi tìm chủ cung điện: “Sống
như vậy tôi không chịu được. Nếu anh không cho tôi một công việc, tôi sẽ tình
nguyện xuống địa ngục, cũng không ở lại đây nữa”.
Người
chủ cung điện cười và nói: “Anh nghĩ đây là thiên đàng sao? Đây chính là địa ngục!”.
Cuộc sống an nhàn cũng chính là địa ngục. Dù bạn không phải lên rừng xuống biển,
không phải trải qua núi cao, biển lửa, không có dầu sôi lửa bỏng, nhưng nó có
thể triệt tiêu lí tưởng của bạn, linh hồn bạn, thậm chí có thể biến bạn thành cục
thịt di động.
Lời bình
Bất
kể việc gì cũng là một loại khổ đau, buồn chán, trong muôn vàn thời điểm cũng
có lúc là một hạnh phúc thiết thực, hơn nữa sinh ra vất vả, chết đi là hết
nhưng bạn nhìn một số người giàu, tiền nhiều tiêu không hết, vẫn gắng sức làm
việc bạt mạng, tại sao vậy? Vì họ coi lao động là sinh mệnh của chính mình
Mọi tồn tại đều thông qua vận động để biểu hiện sự tồn tại của nó.
Cuộc sống của chúng ta là cố gắng và lao động. Sự nghỉ ngơi hoàn toàn chỉ chờ chúng ta trong những nấm mồ. F.Đê-xtô-ep-xki
Mọi tồn tại đều thông qua vận động để biểu hiện sự tồn tại của nó.
Cuộc sống của chúng ta là cố gắng và lao động. Sự nghỉ ngơi hoàn toàn chỉ chờ chúng ta trong những nấm mồ. F.Đê-xtô-ep-xki
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Đăng nhận xét
Ý kiến của bạn: