THÁC ĐỨNG |
THÁC ĐỨNG
Thác cao chừng 4- 6m, rộng
khoảng 10m và ẩn trong màu xanh của rừng cây. Tuy thấp nhưng dòng chảy của nước
không hiền hoà mà cuồn cuộn đổ xuống từ trên cao, đập mạnh vào những tảng đá
dưới chân thác làm tung lên hàng ngàn bọt nước trắng xoá. Có lẽ thấm mệt sau
khi buông rơi từ trên cao, dòng nước “đổi tính” hiền hoà uốn lượn quanh hàng
trăm hòn đá lớn nhỏ dọc dòng DakQuotte rợp bóng mát. Không nối tiếp thành hàng,
cũng chẳng theo một trật tự nhất định, nhưng những tảng đá trên dòng DakQuotte
cũng là chiếc cần đưa du khách qua bờ bên kia, chọn những gốc cây cổ thụ, dựa
lưng nghỉ mệt, hàn huyên với bạn bè hay ngắm những cụm phong lan rừng đầy sức
sống đong đưa trên những tán cây.
Thác Đứng thuộc địa phận xã
Đoàn Kết, huyện Bù Đăng, Bình Phước.
THÁC VOI
Thác Voi cao khoảng 15m và rộng
khoảng 8m. Vào mùa mưa, nước tuôn từ đỉnh thác tạo thành một màn trắng xoá, nổi
bật giữa những cây cổ thụ cao lớn. Nhìn từ xa, trông như như một đám mây vờn
sát đất. Bơi thuyền trên hồ, câu cá, ngắm những đàn cò bay về tổ trong bóng
chiều nhập nhoạng, trong tiếng nước chảy róc rách là những điểm thu hút du
khách của nơi đây.
Ngoài ra, khi đến với thác Voi,
đừng quên ghé vào làng của người S’tiêng gần đó, tìm hiểu về phong tục, lối
sống hay nghe truyền thuyết về những ngọn đồi quanh thác Voi vốn được truyền
tụng là do xương và ngà của hàng ngàn con voi tạo thành. Rồi xuôi vào Trảng cỏ
Bàu Lạch, ngắm những triền cỏ bao la, những hồ nước thơm ngát hương sen, nghe
vi vu sáo diều.
Thác Voi thuộc Xã Đồng Nai, Bù
Đăng, Bình Phước
TRẢNG CỎ BÀU
LẠCH – VỀ VỚI THIÊN NHIÊN
Trảng cỏ Bàu
Lạch nằm ở xã Đồng Nai, tỉnh Bình Phước cách Thành phố Hồ Chí Minh khoảng
160km. Trảng cỏ Bàu Lạch theo tiếng M’Nông có nghĩa là trảng, trong
trảng lại có bàu nước nên có tên trảng cỏ Bàu Lạch.
Trảng cỏ Bàu
Lạch có diện tích rộng gần 500ha được hợp thành gần 20 trảng cỏ lớn nhỏ khác
nhau từ 5ha – 15ha, trảng lớn nhất 140ha nằm giữa một vùng đồi núi xen giữa
những cánh rừng bao la với nhiều cây cổ thụ nghiêng soi in trên mặt nước trong
vắt, bàu nước với nhiều loại cá nước ngọt được trảng cỏ bao bọc hoặc chạy dọc
theo trảng cỏ, những bàu nước có thể là những hố bom còn sót lại sau chiến
tranh và luôn có nước quanh năm. Đến với trảng cỏ Bàu Lạch, du khách như đến
với một vùng sơn thuỷ hữu tình tạo cho ta cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái sau
những ngày làm việc căng thẳng. Đi dọc trảng cỏ thỉnh thoảng du khách có thể
nghe thấy những thác nước nhỏ với tiếng nước chảy róc rách, tiếng chim rừng ríu
rít, líu lo, tiếng vượn hú … nghe vui tai, thư thái tâm hồn, du khách có thể
hái những trái bứa, trái sim rừng như những người dân du mục.
Trảng cỏ Bàu
Lạch được các phi công Mỹ nhìn từ trên cao lúc đi tuần trong thời chiến tranh
với những trảng mấp mô, uốn lượn đã ví những trảng cỏ như “những sân golf của
trời”. Theo những già làng ở đây thì cho rằng đây là những tấm thảm xanh của trời trải xuống cho các
tiên nữ xuống đùa vui vào những đêm trăng thanh.
Trảng cỏ chủ
yếu là cỏ chỉ và cỏ kim nên trảng cỏ mùa nào cũng đẹp, mùa mưa cỏ xanh mướt,
mùa hè cỏ chuyển thành màu vàng úa, nhiều loài hoa dại khoe sắc tím, vàng ….mọc
xen lẫn như một bức tranh tuyệt vời của tạo hoá. Đến với trảng cỏ du khách có
thể cắm trại, chơi thể thao, câu cá….được ăn cơm lam với thịt nướng như heo
rừng, gà rừng , uống rượu cần, món đặc sản của người đồng bào nơi đây. Ban đêm
có thể đốt lửa nướng khoai, nướng cá đựơc câu từ ao, thật thú vị.
Xung quanh
trảng cỏ là các làng của đồng bào dân tộc M’Nông, X’Tiêng,
và Châu Mạ với những nhà rông, nhà đặc trưng của đồng bào nơi đây. Đến đây, còn
gì bằng, khi bạn có thể tự tìm hiểu những phong tục tập quán hay những lễ hội
truyền thống của họ. Thỉnh thoảng bạn có thể nhìn thấy những đàn trâu, đàn heo
của người đồng bào nơi đây nuôi thả đi thong dong, những đàn chim, đàn cò bay
lượn hoặc bắt cá quanh hồ nước.
Đến với trảng
cỏ du khách có thể đi tham quan thác voi (thác Nokrop) cách trảng lớn 3km về
phía rừng thác có độ cao 15m, rộng khoảng 8m làm tung bọt nước trắng xoá. Tên
gọi thác Voi được đồng bào S’Tiêng truyền lại rằng ngày xưa, đây là nơi quần tụ
của muôn thú, nhất là những đàn voi rừng, nơi đỉnh thác có một hồ nước rộng,
các đàn voi thường kéo về đây để tắm và uống nước trong những ngày hè. Các con
voi đầu đàn thường tranh giành lãnh thổ cho đàn voi của mình nên nơi đây thường diễn ra những trận chiến
ngày này qua ngày khác, kẻ chiến thắng được ở lại và kẻ chiến bại phải ra đi.
Những con thua trận kiệt sức rơi từ đỉnh thác xuống và chết, người dân bản địa
đem xác voi về chôn cất và cúng tế. Ở bên kia thác là những ngọn đồi nhỏ, đồng
bào ngày nay cho rằng đó là nơi các ông voi chết ngày một nhiều, lâu dần mối
xông, cây mọc và trở thành đồi.
Còn gì thích
hơn vào những ngày cuối tuần, du khách hãy cùng với bạn bè tổ chức những chuyến
du dịch dã ngoại đến với vùng đất tự nhiên, vẫn còn hoang sơ khi chưa có tác
động nhiều của con người. Đến đây, du khách có thêm những trãi nghiệm của cuộc
sống trên những con đường uốn lượn, gập gềnh đến với trảng cỏ, được thả hồn với
cỏ cây hoa lá, nghe những âm thanh thanh thót của muôn thú. Từ đó, du khách sẽ
cảm thấy không mất công để đi đến một vùng đồi núi xa xôi để có được một khoảng
không gian được hòa mình với thiên nhiên mà không nơi nào có được.
Phạm Thị Kim Kha
Phòng xúc tiến TMDL
0 nhận xét Blogger 0 Facebook